Suy nghĩ, những câu chuyện và ý tưởng

Đọc cái bài người zam xong em thấy em cũng không cô đơn lắm. Cứ tưởng trước giờ chỉ có mỗi mình zam thế thôi chứ. kkk Chuyện của em nó bắt đầu thế này, lúc em lên lớp 6, em có chơi chung với một đứa bạn là nam. Lớp này đa số là bạn mới cứ k phải mấy người bạn hồi tiểu học của em. Hồi đó em vẫn còn ngây thơ trong sáng lắm. Cũng k biết yêu đương hay thích gì ai hết, bạn nam cũng là bạn mà bạn nữ thì cũng là bạn. Xong có một lần, bạn Nam rủ em qua nhà chơi, hồi bé mà nên em cũng ham chơi lắm. Lúc qua nhà bạn chơi thì k thấy ba mẹ đâu, chỉ có mỗi hai đứa. Được cái thì nhà Nam nó khá lắm, ba nó có hẳn một phòng đọc sách. Đủ các loại sách, chưa kể còn nhiều chuyện tranh nữa. Lần đầu qua nhà nó em cũng hơi bất ngờ, tại trước giờ em nghĩ nhà ai cũng như nhà em thôi. Mà nhờ vậy em mới thích sang nhà nó chơi, nằm lăn lóc đọc truyện tranh của nó. Vậy là từ đó em hay sang nhà nó chơi, thi thoảng thì có thêm 1 2 đứa nữa. Ba mẹ nó thì cũng quý tụi em lắm, lần nào sang chơi mà có hai bác ở nhà là kiểu gì cũng bánh kẹo ngập mồm. Và sau nhiều lần sang chơi như vậy, thì cũng có biến. Hôm đó nhà nó k ai, nó cũng chỉ rủ mỗi em sang chơi thôi, cũng như bao lần em sang đọc truyện. Nhưng lần này nó lại rủ em xem phim, nó kêu mới tìm được phim này lạ lắm. Với bản tính một đứa tò mò như em thì k thế nào từ chối được rồi. Em gật đầu thì nó ra khóa cửa nhà lại, xong mới chuẩn bị mở phim. Bình thường trên cái DVD người ta hay ghi phim tên gì á, nhưng DVD này k có ghi gì hết, làm tính tò mò của em tăng vãi. Ấn tượng đầu tiên của em là phim nó tối, gì mà mờ mờ đen đen, chẳng tý nào giống phim hoạt hình hay xem cả. Quay sang hỏi nó thì nó bảo phim người lớn, mày muốn làm người lớn thì phải xem phim này. Nghe hai tuwf ng lớn như đụng vào lòng tự trọng vậy, em quyết tâm phải làm ng lớn, k thua kém gì nó mới được. Quần áo thì k mặc, cứ ôm ôm vuốt vuốt nhau, tuy nó tối chứ em vẫn thấy rõ cảnh hai ng đó đuj nhau ra làm sao. Càng xem càng thấy cảm giác nôn nao kỳ kỳ. Nên em bảo với nó k xem nữa người lớn xem cái gì khó hiểu ghê. Vậy là em đi đọc truyện tranh. Nhưng mà ký ức về bộ phim đó in sâu trong trí nhớ em, thi thoảng em nhớ đến vẫn cảm thấy chút khó chịu trong người. Em k nhớ rõ mình bắt đầu thudam từ khi nào, nhưng mà chắc là đâu đó trong năm lớp 7. Lúc em lên lớp 8 thì trong trường có một số drama, cụ thể là có đứa mang thai. Rồi còn có tin đồn mấy anh chị lớp 9 trốn ra nghĩa trang liệt sĩ segg nữa. Sau đó thì tụi em được giáo dục giới tính nhiều hơn, cô chủ nhiệm với vô dạy sinh cứ liên tục nhắc nhở bọn em. Mẹ em cũng kêu là đi chơi với trai sẽ có bầu. Nên em cũng k dám đi chơi gì luôn, sống êm đềm hết năm cấp hai. Lúc ra cấp ba thì lần nữa có bạn mới. Lúc thi học kì 1 xong thì trường khá là rảnh, có cả tuần để tính điểm chứ k học gì. Thì trong cái tuần đó, em vô tình nghe được mấy thằng con trai khoe chiến tích với nhau. Xong nó còn bàn luận xem con nào còn trinh con nào mất nữa. Em thấy kỳ vl, mới quay xuống nhắc nhở, xong nó kêu em là thứ quê mùa. Mấy chuyện này ai mà k biết. Cay vãi. Xong chính thằng nói câu đó là thằng đưa em vào đời. Em k biết lý do gì, mà mấy tháng sau đó nó tán em, trong lớp ai cũng trêu em với nó, nhưng mà em ghét nó vãi. Nhưng mưa dầm thì thấm lâu, lên lớp 11 em đồng ý làm ng yêu nó mới ảo. Kiểu như quên hết chuyện cũ vậy. Yêu nhau với nó cũng vui lắm, ngày nào nó cũng mua milo cho uống, xong còn hay nắm tay nắm chân trong giờ học nửa. Đúng kiểu nó dắt em vào đời luôn, mà yêu nên em chịu. Lần nó hôn rồi luồn tay vào sờ ngực em á, em nghĩ là mình phản ứng ghê lắm, đẩy nó ra đồ đó, nhưng k má ơi, em để nó sờ hoài luôn, mà em còn thấy phê nữa. Sau nhiều lần như vậy thì nó cũng rủ em vào nhà nghỉ. Thì ai rồi cũng phải lớn thôi. Nhưng mà bao nhiêu cảm xúc nó điều tan biến khi nó phá zin em. Đau vãi lol, em cũng k cho nó chơi tiếp. Được thời gian ngắn, em lại nhớ cảm giác nó dạo đầu, sướng vãi nên lại đồng ý cho nó đuj tiếp. Ngoài chuyện đó ra thì hai đứa yêu đương vẫn vui vẻ lắm, mấy đứa trong lớp cứ trêu thôi. Sau 7749 lần đuj thì em với nó cũng thăng hoa. Sau đó thì đều đặn mỗi tuần hai lần, mà càng đuj nhiều em càng thấy vui vẻ yêu đời. Thành tích học cũng tăng lên xíu. Tụi em yêu nhau đến năm 12 thì biết tin là nó sẽ đi Nhật sau khi học xong. Em buồn cả tháng trời vì việc đó, tình yêu đầu đời mà, ai muốn chia xa đâu. Em thì k còn tâm trí nào học hành nữa, em cứ nghĩ về nó, rồi buồn, rồi khóc. Và trong lúc em đau khổ vì chuuyện đó thì thằng Nam bạn cấp hai của em nói chuyện lại với em. Nó học khác trường cấp ba với em, nên lâu lắm rồi k có liên lac. Đây mới là mở bài thôi, mọi ng đợi em.

You’ve successfully subscribed to Datefession
Welcome back! You’ve successfully signed in.
Great! You’ve successfully signed up.
Your link has expired
Success! Check your email for magic link to sign-in.