Lần đầu tiên trong đời em gặp trường hợp này, không biết nên buồn hay nên vui nữa. Từ đầu năm nay thì em có được một anh tán tỉnh, anh này thì học cùng trường với em, bọn em biết nhau trên trang cfs này. Xong vô tình thấy có điểm chung nên anh ấy kết bạn rồi nói chuyện với em. Em thì sống hướng ngoại, nên ai kết bạn em cũng đồng ý hết đó, bài đăng cũng ở chế độ công khai không luôn. Nên khi anh ấy nhắn tin thì em vẫn đáp rất vui vẻ, phương châm sống của em là thêm bạn vẫn hơn thêm kẻ thù. Nói chuyện trên mạng bâng quơ vài ngày thì anh ấy có hẹn em đi cf. Tụi em có tiết học sáng nên học xong đi cf ở gần trường luôn cho tiện. Anh ấy ở ngoài thì cũng không khác gì trên mạng hết, cũng gọn gàng sạch sẽ, nói chuyện cũng vui. Nhưng hỏi em có ấn tượng gì nhiều không thì chắc câu trả lời là không, vì anh ấy nói mấy chủ đề mà em không quan tâm lắm ý. Thế là em liệt anh ấy vào danh sách bạn bè, không hề có thêm ý nghĩ nào khác.
Đều đặn mỗi tuần có buổi học chung là tụi em lại ngồi cf hay ăn trưa
Confession này chỉ dành cho hội viên
Đăng kí và nâng cấp tài khoản để có thể đọc và có thể truy cập toàn bộ những confession khác
Đăng kí