Sự chân thành bị lãng quên
Tôi gặp em vào một ngày đầu xuân, từ một cmt dạo khi tôi vô tình nhìn thấy, em nói nếu có ai đón em khi em đến SG thì một năm mới thật đầy ý nghĩa. Tôi trả lời vậy đón em rồi có được lixi năm mới không, em thả tim vào câu trả lời đó thế là tôi gửi cho em một lời mời kết bạn. Em đồng ý và gửi cho tôi một tin nhắn anh muốn em lixi điều gì? Tôi chỉ nói anh không cần gì nhiều đâu, một cái hôn từ em là được. Thế là từ tin nhắn đó chúng tôi nhắn tin và nói chuyện nhiều hơn. Tôi cũng biết em là sinh viên năm ba, và đang trọ ở q1, còn tôi thì tận Bình Dương, khoảng cách giữa em và tôi cũng không quá xa. Thế là ngày em vào SG cũng đến, tôi ra bến xe sớm để đón em, chúng tôi có cuộc gặp gỡ đầu tiên, tôi hỏi địa chỉ và đưa em về. Về đến nơi em cũng mời tôi vào nhà nghỉ xíu, và em kêu tôi chờ ở dưới em lên phòng cất hành lý. Tôi mới nói để anh mang lên giúp cho, em cũng gật đầu. Em đi trước và tôi đi sau, em ở tầng hai, nhìn lên một còn 1 tầng nữa, và tôi biết căn nhà ba
Confession này chỉ dành cho hội viên
Đăng kí và nâng cấp tài khoản để có thể đọc và có thể truy cập toàn bộ những confession khác
Đăng kí